Hạ Sâm nghiêng người dựa sofa, nhìn vào vị trí vừa ngồi của Tiêu Diệp Nham, lạnh lùng nhếch môi: “Cậu rơi đồ kìa.

Tiêu Diệp Nham xoay người khó hiểu, nhìn máy nghe lén nhét trong kẽ sofa, kín đáo liếc nhìn Doãn Mạt.

Doãn Mạt cứng nhắc vòng qua sofa, cầm máy nghe bé xíu lén lên, dùng sức bóp mạnh, thiết bị lập tức nát bét.

Cô ta nghiêng người, giọng bình thản: “Để anh Hạ phải chê cười rồi, đây là đồ của tôi.

Tiêu Diệp Nham cong môi hài lòng, phải nếp nhăn quần tây, nói đường đường chính chính: “Đội trưởng Doãn, ánh mắt anh Hạ đây tốt lắm, về sau đừng làm mấy trò vặt này nữa.