Thẩm Thanh Dã cảm thấy mình chẳng còn mặt mũi nào đối mặt với Vân Lệ. Nghĩ đến chuyện ngốc nghếch bản thân đã làm, anh ta thật sự khó lòng quên nổi.

Thấy vậy, Tổng Liêu ổn định tinh thần, hơi áy náy nhìn Lê Tiếu: “Nhóc con, trụ sở chính còn vụ án cần anh xử lý, nên...

Lê Tiếu không lên tiếng, chỉ nhìn xuống đất, vẻ mặt nặng nề không biết đang nghĩ gì.

Tổng Liêu cho rằng cô cụt hứng, định nói thêm mấy câu, thì đôi mắt sắc lẹm của Hạ Tư Dư liếc qua, anh ta mím môi im miệng. Phòng khách sáng sủa khiến biểu cảm của mỗi người đều lộ ra.

Hạ Tư Dư nhìn Lê Tiếu, cuộn tròn đầu ngón tay, lòng luôn cảm thấy không nỡ.