Đêm nay, tất cả người hầu và vệ sĩ của trang viên đều tập trung ở gần sân trước của lâu đài. Trang viên phía Tây không mở cửa cho người ngoài, ngoại trừ tiếng vó ngựa từ trong chuồng ngựa, xung quanh đều vô cùng vắng vẻ và yên tĩnh.

Lê Tiếu đi vòng từ phía sau chuồng ngựa ra ngôi nhà đá, nơi những người hầu đang nghỉ ngơi. Cánh cửa gỗ khép hờ, ánh sáng leo lắt bên trong hắt ra qua khe cửa, thỉnh thoảng còn nghe được tiếng ho khan trầm thấp.

Một giây sau, cô đá văng cánh cửa gỗ.

Trong nhà bày trí rất đơn giản, một người đàn ông tóc hoa râm đang duỗi thẳng chân hút thuốc. Đột nhiên nghe thấy tiếng đá cửa, người nọ vội dụi tàn thuốc vào tách trà và đứng dậy, mái tóc dài che khuất mặt anh ta. Anh ta cất giọng khàn khàn: “Xin hỏi ngài Công tước cần gì? Lê Tiếu sầm mặt nhìn người đàn ông trước mặt, im lặng hồi lâu.

Có lẽ im lặng quá lâu, người đàn ông bèn nheo mắt nhìn trộm cô qua mái tóc che khuất tầm nhìn, sau đó...