Trong lúc nhất thời Thời An không thể hiểu rõ lời nói của hắn, khi nhìn thấy bên môi hắn hiện lên nụ cười cười như không cười thì đột nhiên hiểu rõ, cái này làm cho đuôi mắt của nàng đều đỏ bừng lên. Hệ thống không hiểu phong tình, lúc này đột nhiên nhảy ra đề nghị nói: “Nếu không thì cô đồng ý với hắn trước đi? Trước làm Mục Trì Thanh thả lỏng cảnh giác, lại nhân cơ hội rời khỏi kinh thành. Bằng không thì rất khó tìm được cơ hội để rời đi. Lông mi rũ xuống của Thời An run lên, hai tay đặt dưới bàn nắm chặt khăn tay, nàng trầm mặc một lát rồi từ chối lời đề nghị của hệ thống: “Tôi không muốn lừa hắn. Hệ thống nói: “Đây cũng không tính là lừa gạt, An An, cô vốn dĩ rất thích mặt…… của hắn mà. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương