Nàng đi xuống lầu, đứng trước cửa quán trà, Thời An theo bản năng nhìn thoáng qua con đường dài bóng người đan xen. Lúc này người đi đường cũng không tính nhiều, cũng thật sự nhìn không thấy Tiêu Lăng Hoàn. Nàng cất bước đi về phía quầy bán đồ chơi bằng đường nằm bên cạnh quán trà, vừa mới nói hình dạng mình muốn thì nghe thấy có một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên bên tai: “An An đang nhìn ai vậy? Thời An đột nhiên xoay người, quả nhiên nhìn thấy Mục Trì Thanh, nàng bật thốt lên hỏi: “Tại sao ngươi ở chỗ này? Mục Trì Thanh: “Hôm nay là Nguyên Tiêu, ta muốn cùng vui với dân chúng. Hắn mặc một bộ trang phục công tử nhàn rỗi nhưng thật ra rất thích hợp nói những lời này. Chỉ là lý do tất nhiên không phải là cái này. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương