Ở phía bên kia, chỗ Tiêu phu nhân. Thẩm Thời Hàn vội vàng uống nửa cốc trà thảo dược, nghĩ xem nên nói như thế nào để không bị ăn đòn. Tiêu phu nhân nhận lấy chiếc quạt lông mà thị nữ đưa đến, quạt tượng trưng cho hắn hai cái: “Có chuyện gì mà vội thế? Thẩm Thời Hàn sờ sờ chóp mũi, rốt cuộc cảm thấy có chút áy náy, nói: “Mẫu thân, chờ sau khi ngài từ Thượng Kinh trở về, ngài dẫn muội muội ra ngoài đi dạo nhiều một chút, gặp nhiều người hơn, được không? Trong lòng hắn có một chút tính toán, nghĩ dù thế nào cũng không thể giao muội muội của mình cho Ninh Khang Vương được, trước khi muội muội siêu lòng hắn nhất định phải bóp chết việc này, nếu không, với mưu đồ của Ninh Khang Vương, muội muội của hắn sớm muộn gì cũng chịu không nổi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương