Sau yến tiệc mùa thu năm nay, bởi vì không tổ chức ở phủ Ôn Bác Hầu. Tiêu phu nhân cũng không dẫn theo Thời An đi nữa. Dù sao, An An còn quá nhỏ, đi nơi xa lạ vẫn không tốt. Khối ngọc bội kia được Tiêu phu nhân cất giữ ở túi tiền nhỏ bên cạnh nữ nhi. Lại sau một năm đã được lấy lại, cất vào một cái hộp nhỏ trong góc nhà kho. Lại qua mấy năm, truyền đến tin tức công chúa Cẩm Dương qua đời trong phủ, Tiêu phu nhân nhẹ nhàng than một tiếng. Ai có thể nghĩ đến một người dịu dàng, xinh đẹp như vậy, sau khi xảy ra chuyện không tới ba năm thì không chịu đựng nổi, buông tay nhân gian. Thiên tử cũng vô tình, thế tử cũng chưa từng thương tiếc giai nhân. Năm Thời An 6 tuổi, ấn tượng khi còn nhỏ cũng không sâu sắc, đã không còn nhớ rõ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương