Nàng nhìn chằm chằm hệ thống, hung dữ dọa người, nhìn khuôn mặt như cục bột của đối phương đột nhiên thay đổi, ánh mắt né tránh và hoảng loạn không biết làm sao. Trong nháy mắt này Thời An đột nhiên nhanh trí, nàng bật thốt lên nói: “Cái chết của tôi có quan hệ tới cậu? Hệ thống run rẩy giống như học sinh trốn tiết tự học buổi tối bị giáo viên chủ nhiệm bắt được, hắn ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Thời An, không tự giác rũ đầu xuống, vừa rồi còn rất tinh thần đột nhiên trở nên ủ rũ. Thời An hiểu rõ, nhìn xem phản ứng của hệ thống thì biết được bản thân đoán được tám chín mười phần, chỉ là nàng thật sự không thể hiểu được: “Vậy một mũi tên kia là do cậu bắn? Hệ thống đột nhiên ngẩng đầu lên phản bác nói: “Không phải! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương