Vừa rồi Thời An vẫn luôn bị Thẩm Thời Hàn đè lại, rốt cuộc bị thả ra thì thấy mũi kiếm cọ qua cằm của Thẩm Thời Hàn. Hô hấp của nàng ngừng lại trong chớp mắt, suýt chút nữa không thể thở được nữa: “Mục Trì Thanh! Mục Trì Thanh nhàn nhã liếc mắt nhìn về phía giọng nói phát ra, lộ ra một nụ cười với Thời An: “An An, đừng nóng vội. Ta sẽ giải quyết rất nhanh. Giải quyết cái gì? Giải quyết Thẩm Thời Hàn sao? Thời An cắn chặt răng, nàng tay trói gà không chặt căn bản không ngăn được hai người đang liều mạng chém giết lẫn nhau. Huống chi Thẩm Thời Hàn không phải là đối thủ của Mục Trì Thanh, nếu tiếp tục chiến đấu thì Đại ca nhất định sẽ xảy ra chuyện. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương