Một buổi chiều trôi qua rất nhanh, trong điện yên tĩnh an bình.

Thời An duỗi tay gõ gõ trên trang sách và nói: “Đưa sách cho ta, đệ có thể đi về rồi.

Cao Minh Dụ luyến tiếc không muốn đi, hắn cọ tới cọ lui nửa ngày và trước khi đi nắm cửa điện và hỏi: “Tỷ tỷ, đệ còn có thể tới gặp tỷ được không?

Thời An không trả lời hắn, xua xua tay kêu Xuân Thiền dẫn hắn rời đi.

Cao Minh Dụ hơi thất vọng, tuy nhiên buổi chiều này hắn rất vui vẻ. Hiếm khi được ra cung và không có thị vệ lúc nào cũng nhìn chằm chằm, còn có thể tùy tiện đọc quyển sách mà hắn muốn.