Vào lúc hoàng hôn, bữa tối được theo thường lệ được Xuân Thiền mang vào. Mấy ngày nay ba bữa Mục Trì Thanh đều đến cùng nàng ta, nhưng không ngờ hôm nay lại không đến. Thời An dùng một mình nhưng khẩu vị vẫn chưa hồi phục, lại buồn bực không ăn được gì nên thức ăn trên bàn chỉ động một chút rồi dọn đi. Lúc gần đi, nàng tùy tiện hỏi: “Mục Trì Thanh đâu?” Xuân Thiền nghe thấy nàng không gọi điện hạ đã nhiều lần, nhưng bất kể bao nhiêu lần nàng ta cũng không quen, nàng ta đã thành thật trả lời: “Nô tỳ cũng không biết điện hạ đã đi đâu.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương