Trần Vương đã nói sai một câu. Khi đã leo lên vị trí cao, nắm trong tay bảy châu, thì còn phải sợ hãi điều gì? Trước quyền lực tuyệt đối, mọi người đều sẽ im lặng. Nguyên Lý công khai nắm tay Sở Hạ Triều, mỉm cười bước ra ngoài. Đến bây giờ, cậu đã không còn cần phải e dè bất cứ điều gì nữa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương