Nguyên Lý cảm thấy đầu lưỡi tê đến mức nói cũng líu lưỡi, “Sở Hạ Triều, ngươi ăn ít thịt cừu lại đi.”

Sở Hạ Triều ngơ ngác, “Sao vậy?”

“Ta lo ngươi quá nóng trong người,“ Nguyên Lý thở dài nhìn hắn, “Nếu lại chảy máu mũi thì phải làm sao?”

Sở Hạ Triều vừa tức vừa buồn cười, “Ngươi không thể chúc ta điều gì tốt đẹp hơn sao?”

Nguyên Lý đầy vẻ lo lắng, “Chỉ cần nhớ đừng để máu mũi nhỏ vào nồi lẩu là được.”