Ôn Tuệ rời giường, động tác nhẹ nhàng và chậm rãi, cố gắng hết sức để không gây chú ý. Nhưng trong năm gian phòng này đang giam giữ bốn, năm mươi người. Bây giờ bất kể xuất thân hay quá khứ, tất cả đều là những kẻ mang tội, chờ bị bán. Không còn phân biệt chủ tớ, phu nhân hay nha hoàn, cao thấp quý tiện, càng không còn “quy củ phủ Quốc Công” nữa. Bốn gian phòng bên ngoài không còn chỗ, nên trong phòng ngủ của bà vẫn có năm người, gồm bốn nha hoàn trước đây hầu hạ sát bên bà như Kính Nguyệt và Phùng ma ma. Bà vừa cử động, Phùng ma ma liền nhìn sang. Ôn Tuệ chống tay vào mép giường, bước đến chiếc tủ, lập tức bị Phùng ma ma cùng bốn nha hoàn vây quanh. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương