Sáng mùng Một, triều thần và các phu nhân cáo mệnh trong kinh thành vẫn theo lễ vào cung triều bái. Nhưng hôm nay, trong cung không lưu yến. Sau khi triều bái xong, chỉ mới đầu giờ Thìn, mọi người đã có thể trở về nhà. “Ta nghĩ kỹ rồi,“ ngồi vào xe, Kỷ Minh Dao nói với Thôi Khuê, “Từ ngày mai, vẫn nên để chúng ta đi thăm hỏi các nhà, để đại ca ở nhà chăm sóc đại tẩu.” Người chồng kết hôn chín năm, tình cảm sâu đậm, cùng nhau nuôi dưỡng hai gái một trai, so với một cô em dâu mới quen chưa đầy hai năm, thành người một nhà chưa đến một năm, rõ ràng người chồng thích hợp ở bên sản phụ hơn. “Hơn nữa—” nàng cười, “Ta cũng muốn cùng chàng ra ngoài.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương