Rời nhà 22 ngày, cuối cùng cũng trở về, Thôi Khuê vốn nên đến thăm đại ca và đại tẩu. Nhưng sau bữa trưa, trời chuyển âm u, ngoài cửa sổ mưa thu rả rích bắt đầu rơi, dần dần nặng hạt thành mưa lớn. Một bà tử từ chính viện đội mưa đến báo: “Đại gia, đại nãi nãi nói, mưa lớn quá, mời nhị gia và nhị nãi nãi tối nay không cần qua chính viện.” Kỷ Minh Dao vì thế thoải mái nằm dài trên tháp, nhìn Thôi Khuê lật xem cuốn thoại bản mới của nàng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương