Bảo Khánh kéo Kỷ Minh Dao vào phòng ngủ, nói thẳng:

“Nói trắng ra, nếu muội nhận lời, sau này dù nhà họ Thôi xảy ra chuyện, muội cũng có thể dựa vào ân điển của nương nương mà xoay xở phần nào. Nếu nương nương—

Câu nói còn dang dở, nàng nuốt lại những lời không nên nói, chỉ tiếp:

“Muội nhận chức là nhờ ân điển của nương nương. Nếu có chuyện phải truy cứu, e rằng cũng chẳng đến được muội.

Hoàng đế đang thời kỳ phong độ, quyền lực trong tay, Hoàng hậu như mặt trời ban trưa, lại có hai hoàng tử đã trưởng thành và hai hoàng tử khác tuy còn nhỏ nhưng đã được nuôi dưỡng vững vàng. Những lợi hại này, Kỷ Minh Dao không cần Bảo Khánh nhắc nhở thêm cũng đã phân tích rõ ràng.