Khi Ôn Tòng Dương bừng tỉnh từ cơn giận dữ, Dao muội muội và Thôi Khuê đã không còn dưới lầu. Hội đèn lồng lớn như vậy, ai mà biết họ lại đang ngọt ngào ở góc nào. Nhìn chằm chằm vào quầy hàng mà Dao muội muội vừa đứng, Ôn Tòng Dương không thèm nhìn Kỷ Minh Đạt, chỉ quay lại bàn, cầm lấy bình rượu. Kỷ Minh Đạt và cô mẫu từ lâu đã biết hắn thích ai! Biết người hắn thực sự muốn cưới là ai!! Nếu họ đã biết, lại vẫn để Kỷ Minh Đạt gả cho hắn, thì hắn vì nhìn thấy Dao muội muội buồn lòng, Kỷ Minh Đạt chắc cũng không để ý! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương