Cả hai người cùng ngây raBách Lý Hạo Thần nắm tay hắn nói:- Kệ nó!- Được, chúng ta không quản.- Cốc, cốc, cốc! Cốc, cốc, cốc!Gõ cửa liên tục.Ngoài cửa vang lên giọng nói của người hầu:- Công tử vẫn chưa đi chứ? Xin mở cửa, Lam Cơ đại nhân có chuyện mời công tử qua đó.Bầu không khí ái muội bị cắt ngang, Úc Kim Ca tâm phiền ý loạn, ma xui quỷ khiến hôn nhẹ lên trán của nam tử, cười tươi như hoa:- Đợi ta quay lại rồi nói cho ngươi biết câu trả lời.Nụ hôn đó khiến khuôn mặt lạnh lùng của Bách Lý Hạo Thần cuối cùng cũng trở nên dịu dàng.Nhưng mà Bách Lý Hạo Thần cứ nhìn chăm chăm vào người hầu mà Úc Kim Ca vừa gọi vào. Mặc dù người đó không nhìn thấy ánh mắt của Hạo Thần nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ trong phòng giảm xuống với tốc độ ánh sáng, không khỏi rùng mình một cái.- Ta đi một chút rồi về.Khi Úc Kim Ca dịu dàng nhìn hắn với ánh mắt an ủi trước lúc rời đi thì tâm trạng bỗng nhiên trở nên khác lạ. Không giống với lúc trước đó, hắn cảm thấy linh hồn băng giá trong người đàn ông đó cuối cùng cũng tan ra một chút.- Đi đi.Khi bọn họ rời đi, Bách Lý Hạo Thần buông hồ ly ra. Nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, nó lập tức giơ móng vuốt, rất nhanh liền biến mất.Kim Ca đi thẳng qua một con đường nhỏ hẹp.Người hầu vẫn là người sáng nay gặp. Y thắp Thủy Tinh Đăng lên, lễ phép chiếu sáng đường đi cho hắn. Kim Ca nhìn thấy Thanh Tinh Nhẫn trên ngón tay của y lóe sáng trong bóng tối.- Ngươi tên là gì?- Lục Trạch.- Lam Cơ tìm ta? Cần xuống lòng đất?Lục Trạch thoáng kinh ngạc nhưng vẫn khiêm nhường lễ phép trả lời:- Đấu trường thú có ba tầng dưới lòng đất. Bây giờ chúng ta phải xuống tầng thứ ba.Đi xuống tầng thứ nhất, suýt nữa thì Kim Ca bị ngất vì mùi máu tanh ở đây. Nhưng rất nhanh, cơ thể thèm máu của hắn như bị kích thích, huyết dịch nóng lên, tròng mắt đỏ ngầu.Huyễn thú bị nhốt trong lồng đại đa số là nhốt theo đàn, bọn chúng tranh đấu lẫn nhau, cắn xé đồng loại, cũng có con bị nhốt một mình.Còn những người giám sát những con huyễn thú này đều giống như Lục Trạch vậy, mặc một bộ y phục màu đen, trên tay đeo nhẫn màu lam hoặc màu lục, nhưng không có Thanh Tinh Nhẫn. Bọn họ nhìn thấy Lục Trạch đi đến đều cung kính hành lễ.Đi theo Lục Trạch vào trong, nhịp tim của Úc Kim Ca càng nhanh. Mặc dù hết sức áp chế nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận ngọn lửa trong cơ thể vì mùi máu tanh mà bùng lên. Do đó, đôi mắt của hắn bây giờ phóng ra đều là tia nóng.“Chủ nhân, kiềm chế một chút, người cũng không muốn bị lôi ra khỏi đây chứ?”“Tiểu Dạ Dạ nói đùa rồi. Ta chỉ nghĩ kiếm Tinh Khuyết không còn ở trong cơ thể Úc Kim Ca sẽ như thế nào?”“Chủ nhân...”Kiêu Dạ có chút nghẹn lại nhưng không thể không nhắc nhở“Người và kiếm Tinh Khuyết tâm lí tương thông, người có thể ảnh hưởng đến tâm lí của nó, cũng có thể ảnh hưởng đến kiếm Tinh Khuyết khí. Như vậy, có thể gián tiếp ảnh hưởng đến Lâu Tử Nguyệt, không cần biết người đối với nàng ta có tình cảm gì, đều phải có trách nhiệm với thân xác của mình.”“Tiểu Dạ Dạ thật lắm chuyện!”“Là Kiêu Dạ.”- Chúng ta tiếp tục đi xuống.Lục Trạch vượt qua một trận pháp đơn giản, bước xuống bậc thang, dẫn hắn đi khoảng một khắc- Đây là tần thứ hai.Úc Kim Ca lộ rõ kinh ngạc, dõi mắt nhìn vào những chiếc lồng sắt lo lớn chi chít hoặc treo ở trên không trung, hoặc dựng trên vách đá, hoặc là lại để ở vị trí nổi bật, lại có nhiều không ngờ lại có nhiều huyễn thú không thể kể tên như thế. Con nào cũng hung mãnh dị thường, thậm chí có con còn nhỏ nước dãi, muốn xông ra ngoài, kết quả lại bị trận pháp thiết kế trong lồng sắt đánh trúng, ngất đi.Nhân công ở đây rất ít, hơn nữa đều đeo Thanh Tinh Nhẫn, nhìn thấy Lục Trạch cũng chỉ là gật đầu tỏ ý rồi đi làm việc của mình.Úc Kim Ca thầm nghĩ, thì ra nơi này dựa vào nhẫn để phân biệt địa vị cao thấp.Lục Trạch chỉ vào chỗ huyễn thú này nói:- Chỗ này đều là huyễn thú cấp năm trở lên, tầng trong cùng là Thánh Linh Thú. Công tử có muốn xem không?- Thánh Linh Thú? Hóa thành hình người sao?Lục Trạch ngây ra, không phải tất cả Thánh Linh Thú đều có thể biến thành hình người, lẽ nào hắn không biết? Xuất phát từ sự kính trọng đối với kẻ mạnh, chỉ là nói:- Hóa thành hình người cũng có, nhưng bắt buộc phải là Lam Cơ đại nhân đích thân mở trận pháp ở tầng thứ ba.- Không hóa thành hình người thì thôi đi.Úc Kim Ca tùy ý xua xua tay nhưng không hề hay biết động tác này chọc giận biết bao người, những nhân công đang vùi đâu vào làm việc bỗng nhiên nhìn hắn với ánh mắt tàn bạo và khinh bỉ. Giống như cảm thấy hắn rất hung hăng, lại giống như đang dò xét gì đó.Tầng thứ ba.Mùi máu tanh trong nháy mắt tiêu tan.Tầm nhìn càng ngắn, tứ phía chỉ còn bóng tối, cũng không biết bên trong rốt cuộc to bao nhiêu.Lục Trạch nhìn ra xa vào nơi phát ra ánh sáng, do dự một lúc, hết sức nghiêm túc nói với Úc Kim Ca:- Lam Cơ đại nhân đang bận, xin mời đi theo dấu chân của ta, tuyệt đối không được bước sai, bên trong có cơ quan, nếu như không cẩn thận giẫm trúng cơ quan thì khó làm rồi.Kim Ca gật đầu, cuối cùng cũng không oán trách Lam Cơ tự cao tự đại, nói là muốn gặp hắn vậy là còn đi làm việc.Lục Trạch thắp Thủy Tinh Đăng lên, đi trong bóng tối trừ ba mét xung quanh những chỗ còn lại không nhìn thấy gì cả. Từng cơn gió lạnh nổi lên, Kim Ca luôn cảm thấy sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra, lông mày đột nhiên cau lại.“Kiêu Dạ! Tử Nguyệt không ở trong này chứ?”Bên kia chần chừ một chút, nói:“Không có ở đây.”Hắn nói thêm một câu:“Đến Nam Phong Quán rồi. Chủ nhân, yên tâm.”“Vậy thì tốt.”Hắn không ngờ được đêm nay Cố Minh Âm và lâu Tử Nguyệt đến đấu trường thú. Hắn sợ Cố Minh Âm lại dở trò làm hại Lâu Tử Nguyệt, chuyện này không phải là chưa có, phải không? Cho nên hắn mới không dời mắt nhìn bọn họ. Nếu như Kiêu Dạ đã nói bọn họ đã trở về an toàn thì hắn cũng không còn lo lắng gì nữa.Nhưng hắn không biết là Kiêu Dạ...- Đến rồi.Một cánh cửa đập vào mắt, nếu như không phải có Lục Trạch nhắc nhở, có lẽ hắn đã đập đầu vào rồi. Dưới ánh sáng lộng lẫy cua Thủy Tinh Đăng, vật tổ của tứ đại thần thú ở cánh của này như là sống vậy, xông vào tầm mắt, đi vào lòng người, Úc Kim Ca lầm bẩm:- Nếu như có thể nhìn thấy thần thú thật sự thì tốt biết bao.Mâu quang Lục Trạch lóe lên, mời hắn vào trong:- Đây cũng là tâm nguyện của Lam Cơ đại nhân.Tầm nhìn được mở rộng, mấy chục ngọn đèn chiếu sáng cả căn phòng, nhất là ngọn đèn trên đỉnh đầu, càng lóa mắt, so với Thương hội Tụ Nguyên không kém chút nào. Họa tiết hoa sen được chế tạo từ lưu ly, thủy tinh khiến cho cả căn phòng vô cùng rực rỡ, tươi đẹp.Ghế lim chạm hoa, bàn trà, bàn rượu, bình phòng được sắp xếp gọn gàng, chỉnh tề, hoặc treo những đồ trang trí nhỏ tô điểm cho bức tường, có thể thấy chủ nhân của căn phòng này rất tinh tế.- Đây là phòng của ai?- Ta.Kim Ca kinh ngạc nhìn Lục Trạch.- Ngồi đi. Người thích uống gì?Hắn khom người, cung kính, lễ độ hỏi.- Tối nay ta uống không ít rượu rồi. Uống trà đi.Kim Ca miễn cưỡng nói.- Trà gì?