Trong mắt Tử Nguyệt càng sáng rõ, giọng nói cũng bắt đầu bình tĩnh lại, nhìn trong mắt hắn chứa đầy sự chân thành:
- Ta của hiện tại vẫn chưa đủ mạnh, không thể mang con nối dõi của chàng, lỡ như chúng ta thật sự có con, đứa con trai nối dõi lớn mạnh sẽ đoạt đi tính mạng của ta. Đến lúc đó, không chỉ ta sẽ chết, con cũng sẽ cùng chết theo. Hạo Thần, chúng ta tuyệt đối đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa, chàng không muốn ta xảy ra chuyện phải không? Hửm?
Lập tức, cả người Bách Lý Hạo Thần run lên, trái tim đột nhiên chùng xuống, đầu óc hoàn toàn tỉnh táo lại.
Nàng là nhân tộc, hắn là yêu tộc, huyết mạch của hắn ngang ngược. Nếu bây giờ có con, con sẽ đoạt đi sinh mạng của nàng. Đến lúc đó, thật sự gọi là một thân hai mạng rồi. Vừa nghĩ đến hắn suýt chút nữa có thể hại nàng, hắn liền nghĩ lại mà sợ, chợt rùng mình.
Thần sắc hắn căng thẳng, ngọn lửa dâng lên trong cơ thể dập tắt trong nháy mắt, trong mắt chứa đầy sự áy náy, nói: