- Năm đó trẫm và Tử Khôn đại ca ở núi Côn Lôn nhìn thấy một miếng ngọc tuyệt đẹp, đào nó từ trong vách đá ra. Ai ngờ nó là ngọc đôi. Trên thế gian ngọc đôi rất hiếm. Mất ba năm, cuối cùng cũng chế thành cực phẩm huyễn khí. Vì “song ngọc” phát âm gần giống với “song ngư”, nên trẫm liền sai người khắc hoa văn hình hai con cá trên miếng ngọc, gọi là ngọc bội Song Ngư.

Bách Lý hoàng ngồi ngay ngắn ở ghế chủ tọa, sắc mặt trịnh trọng, lấy ngọc bội Song ngư ra, đưa cho Hạo Thần đang đứng bên cạnh.

Bách Lý Hạo Thần nhận lấy ngọc, cung kính đưa ngọc cho Tử Khôn. Nhưng không ngờ, Tử Khôn khoát tay, mặt lạnh lùng, không chịu nhận.

Thấy vậy, Bách Lý Tung Hoành liếc nhìn Bách Lý Long Dận, chậm rãi nói:

- Vốn định chúng ta kết thành thông gia, để cho Dận Nhi lấy con gái hai người. Nhưng ai ngờ, hai đứa chúng nó không có duyên. Nha đầu Tử Nguyệt trả lại ngọc này. Hôm nay trẫm lại đem ngọc trả lại, coi như là tín vật đính hôn giữa Hạo Thần và Tử Nguyệt, xin hãy nhận lấy.