Con ngươi màu đen của Hạo Thần tuy không lộ ra ánh sáng màu xanh như cũng vẫn hiện lên sự thâm tình như cũ, nhẹ nhàng giúp nàng vén lại mấy sợi tóc trên trán: “Không sao, nàng không cần học theo Xuân Cầm, vì nàng không phải nàng ta, nàng chỉ cần làm chính mình là được.”Tử Nguyệt sững sờ, đúng vậy...Lâu Như Họa gắp một miếng sườn xào chua ngọt cho nàng:- Tử Nguyệt, con ăn thức ăn đi, đây là mẹ tự làm cho con, không biết có hợp khẩu vị không.Tử Nguyệt nhìn thịt trong chén, cắn một miếng, rất ngọt, sau khi ăn vào lại có vị chua, ngọt mà không ngán, khóe môi và ánh mắt đều cong lên, nói: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương