- Nửa canh giờ. – Kiêu Dạ nhàn nhạt trả lời.- Vậy sao ông ấy không gõ cửa mà vào? – Tử Nguyệt lí nhí, trong giọng nói lại có thêm một chút không xác định rõ.Giọng nói Kiêu Dạ lạnh lẽo vẫn như cũ vang lên trong đầu nàng.- Bổn tọa không hiểu tình cảm nhân gian.- Đúng vậy, ngươi là kiếm linh, sao ngươi hiểu được? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương