- Chẳng trách, chẳng trách... – Viện trưởng đại nhân lại dùng ánh mắt xem xét kỹ càng nhìn Tử Nguyệt. – Hậu sinh khả uý, hậu sinh khả uý! Ngươi làm rất khá, so với cha mẹ ngươi còn làm được tốt hơn, Nhiếp Linh huyết thạch ngươi tự mình giữ đi. Ta tin tưởng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng.Lúc nãy, ông ta còn muốn nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này, giờ đã không chịu nhận, trở mặt còn nhanh hơn lật sách!A... Tử Nguyệt mỉm cười.- Giữ ở Tàng Thư Các vẫn đảm bảo hơn mà.Thấy nàng đá trái bóng trở về, Viện trưởng sờ đầu một cái, nói: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương