- Đây là Lưu Ảnh Tiêu, huynh tự đeo lên mắt đi, tránh bị người ta nhìn ra đôi mắt màu xanh, nhận ra huynh không phải người, sẽ dọa người ta đó.Giọng điệu Tử Nguyệt cố tỏ ra vẻ thoải mái.Ánh mắt Bách Lý Hạo Thần dừng trong chốc lát ở nơi mười ngón tay đan nhau của nàng và Úc Kim Ca, sau đó tiếp nhận Lưu Ảnh Tiêu, tỉ mỉ quan sát, nói:- Cảm giác nó cho ta rất quen thuộc, vừa hay có thể che đậy màu mắt của ta, có thể từ bên trong nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài lại không nhìn thấy bên trong. Tuy đẳng cấp huyễn khí không cao, nhưng rất thực dụng, có được từ trong tay ai vậy?Dường như là chế tạo cho thân thể của hắn, hắn dám khẳng định đây là đồ của bản thân hắn. Bởi vì hơi thở dính phía trên là của hắn, hắn là hồ tộc, không thể nhận nhầm mùi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương