Bách Lý Mộc Phong mỉm cười nhìn nàng, lời nói ra cũng giống như lời đã nói với Bách Lý Kỳ An:- Thực lực không tệ, cũng giữ được bình tĩnh, nhưng lại quá kiêu ngạo, người xuất chúng rồi sẽ dễ bị đố kỵ mà thôi.Cửu Mị cong môi cười nhẹ, nói:- Ngược lại, ta rất coi trọng con bé, như vậy đi, học sinh này ngươi để lại cho ta?Bách Lý Mộc Phong hơi kinh ngạc: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương