Hồng Diệp không hiểu, Thanh Đồng giải thích:- Phi Quân Tử cần đột phá, đánh một trận với Thánh thú là cơ hội hiếm có, chúng ta cứ chờ thôi. – Nếu có nguy hiểm thì người của Tử Nguyệt đã xông lên trước rồi.Nghe vậy, Uyển Hồng Diệp gật đầu, từ từ ấn liễu kiếm đang muốn xuất trận xuống.Lam Cơ khoác trên người chiếc áo màu lam, sắc mặt không chút thay đổi ngồi trên ghế lưu ly, Lục Trạch buông xuôi tay đứng sau lưng, trong mắt là vẻ cung kính.Kịch chiến một khắc, Phi Quân Tử lại rơi xuống thế hạ phong. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương