Vừa rồi Tử Nguyệt vốn muốn để họ đuổi theo mình, lại phát hiện nhiệt độ của ngọn lửa quá cao, họ không thể chịu đựng được. Vì thế, nghe theo đề nghị của Kiêu Dạ, tạm thời mời họ vào trong Cửu Nguyệt Minh Châu, có Ôn Linh Lan bên cạnh họ, Tử Nguyệt rất yên tâm.- Xuân Cầm, Cẩm Dạ, ta chỉ có thể cứu hai người các ngươi, đệ tử khác của Lâu gia, thứ cho ta vô năng.Tuy Tử Nguyệt đang xin lỗi, nhưng bên trong chân thành thế nào, mọi người đều biết.Trên mặt Lâu Cẩm Dạ lộ ra cảm kích và hơi mang nụ cười chế giễu:- Ngươi có thể cứu hai người bọn ta trong nguy nan, sau này cần đến Cẩm Dạ, ta chắc chắn sẽ đắc lực tương trợ! Các đệ tử của Lâu phủ đó không liên quan với ngươi, cũng không quan trọng với ta. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương