Lâu Cẩm Dạ không chút suy nghĩ, vội vàng ôm lấy Lâu Xuân Cầm. Trong lúc cô gái đang kinh ngạc thấy hắn làm động tác thân mật như vậy ngay trước mặt mọi người, những tiếng đá lăn xuống truyền tới, trong lòng nàng căng thẳng, lại thế nữa!

“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm...”

Căn phòng sụp đổ, những người yếu bị không gian giẳng xé tan xác. Họ đối mặt với rất nhiều mật thất khác nhau, mà người càng ngày càng ít, không thể xông ra được!

Đợi đến khi nguy hiểm qua đi, Cẩm Dạ vẫn ôm chặt Xuân Cầm, tỷ tỷ của hắn.

Xuân Cầm mở mắt ra, cái miệng nhỏ nhắn há hốc vì kinh ngạc.