Phi Quân Tử bỗng nhiên quát lên:

- Diệu Bất Ngôn! Đến phiên ngươi lên!

Tuy Diệu Bất Ngôn sợ chết nhưng vẫn chưa muốn chết vào lúc này. Hắn đặt quạt lông chim trước ngực, trong miệng lại niệm thần chú, từng đường phù văn trong tay hắn bắn ra mang theo ánh sáng vàng kim, huyền diệu nhưng khiến người ta không thể nhìn thẳng.

- Phụt!

Diệu Bất Ngôn bỗng nhiên thổ huyết, máu phun trên phù văn, phù văn lơ lửng trên không trung, tiếp theo đó, hắn lại lấy ra một cây bút đỏ thắm, vẽ thần chú trên luồng sáng màu vàng kim của phù văn.