Thế nhưng sự dao động đó chỉ xuất hiện thoáng qua, trong phút chốc lại chìm vào mênh mông sâu thẳm.

Đóa hoa nở ra rồi dừng lại ở khoảnh khắc đẹp nhất.

“Soạt!” Lúc Tử Nguyệt không để ý, ngón tay nàng vô tình đụng phải nhụy hoa sắc bén. Một giọt máu thấm vào hộp gấm. Nàng còn chưa kịp cảnh giác thì ngay sau đó, “tách” một tiếng, đóa hoa phượng hoàng màu tím vỡ thành hai mảnh. “Bục!”, hộp gấm vang lên mở ra hai bên.

Một viên minh châu màu trắng sữa căng bóng, nằm im trong hộp gỗ.

- Quả nhiên là Cửu Nguyệt Minh Châu.