Không còn nữa là sao? Nhìn vẻ mặt của mọi người, trong lòng ông đã rõ. Hạ Hầu gia đó nhanh chân đến trước, hắn cũng không phải kẻ hiền lành gì. Tên Thái tử đó là thứ cặn bã, hắn sớm muộn cũng sẽ hủy hôn thôi! Đáng thương cho cháu rể của ông!

Vừa nghe đến chuyện này, lão gia suýt chút nữa không đứng vững, cũng may cháu trai Cẩm Dạ nhanh nhẹn đỡ ông, ông mới không ngã xuống:

- Sao không còn nữa? Nói rõ ràng cho ông nội nghe.

Thấy ca ca không trả lời, Uyển Hồng Diệp muốn nói gì đó lại bị Uyển Thanh Đồng trừng mắt một cái. Hắn tiến lên một bước, tự nhiên hào phóng nói:

- Hôm nay là ngày tốt người về nhà, hai huynh muội chúng con cũng đã tặng quà, xin cáo từ trước. Hồng Diệp, chúng ta đi thôi.