Vừa dứt lời, Hoắc Cửu Tâm bỗng cảm thấy ngại ngùng.- Nếu như biết ngươi còn bị thương chưa khỏi thì ta tuyệt đối không khiêu chiến với ngươi! Ta không phải loại người thừa nước đục thả câu! Sao ngươi không nói cho ta biết?Dưới ánh hoàng hôn, Hoắc Cửu Tâm để lộ dáng vẻ tức giận rất đáng yêu, Tử Nguyệt đè lời nói của người bên cạnh xuống.- Chỉ là một vết thương nhỏ thôi, không cần lo lắng.Nàng nói xong còn lạnh lùng trừng mắt nhìn Úc Kim Ca. Hắn lập tức sững sờ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương