Nàng lười biếng đứng dưới cây hải đường, nhìn tất cả cảnh tượng trước mắt.Các hoàng tộc, quý tộc tập trung tại đây. Trước cung Thanh Hoa dựng một đài cao, trận pháp bảo vệ được xếp bằng bốn viên cực phẩm linh hạch sừng sững, tỏa ra một vầng ánh sáng màu trắng sữa. Ở trong vầng sáng hình vòng tròn đó là cây Cửu Tiết Vương Trượng lơ lửng giữa không trung.Toàn thân Cửu Tiết Vương Trượng tỏa ra ánh sáng màu vàng, chín viên tinh hạch thần phẩm phát ra chín loại màu sắc khác nhau. Nhưng nếu đếm cẩn thận quan sát thì sẽ thấy chỉ có tám viên, còn có một viên đã bị không gian rối loạn chia cắt mất rồi.Cây trượng dài khoảng sáu thước, cao bằng khoảng chiều cao một người, trên có hai chữ “Nhân Hoàng” do thủy tổ loài người Phục Hy khắc. Nghe đồn trên đời chỉ này một cây này. Người nào có được nó có thể thống nhất tứ hải. Nhưng Tử Nguyệt từ xa nhìn lại, liền cảm nhận được sức mạnh của nó.“Tiêu Dạ, Cửu Tiết Vương Trượng có kiếm linh không?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương