Thật ra, Lâu Tử Nguyệt rất sợ rắn nhưng bên cạnh nàng có Bách Lý Hạo Thần và con hồ yêu trấn áp nên con rắn này sớm đã ngoan ngoãn không dám nhúc nhích! Nó đang sợ đến run rẩy cả người thế kia mà! Nhưng mà… lần này Tử Nguyệt nghĩ nhầm rồi… Xích Luyện không phải là sợ mà là cười co rút lại… - Tống chủ bộ, cảm ơn! Lần sau đến nhà ngươi lấy Kính Hoa Thủy Nguyệt! Nha đầu này vẫn còn chủ ý gì nữa sao? Nụ cười Tống Thanh Huy cứng đờ, lần trước nàng làm loạn một trận ở Khâm Thiên Giám, không đưa đồ cho nàng, nàng lại thù dai… Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương