Ngón tay Lâu Tử Nguyệt run run trốn sau lưng Cố Minh Âm, hai người bọn họ tới đây làm gì?- Được, quán chủ mời bọn họ chờ ở phòng chính.- Dạ.Tiếng bước chân rời đi của Cung quán chủ truyền tới, dường như bên ngoài sân vẫn còn có tiếng nói, Cố Minh Âm nhìn thấu sự nghi ngờ trong mắt nàng, nhẹ nhàng hôn môi nàng, giải thích cho nàng hiều:- Bọn họ là bạn tốt của đại thiếu gia Uyển gia, cái chết của hắn có liên quan đến vị kia sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương