Những cung nữ được phép hầu hạ bên cạnh các nương nương cao quý phần lớn đều là những người có thân phận thể diện trong cung. Bình thường, dù bị chủ tử quát mắng, đánh phạt thế nào cũng không dám oán trách, bởi thân phận vốn khác biệt một trời một vực. Nhưng khi nương nương đang bất tỉnh mà lại bị tát trước mặt người khác, như Lạc Hà lúc này, nàng ta vừa nhục nhã vừa phẫn uất, cắn răng, che mặt rồi vội vã chạy ra ngoài.

Duẫn Đại chẳng buồn để tâm đến sống chết của Lạc Hà. Nàng nhíu mày, quay người lại mắng đám nội thị và cung nữ còn lại:

“Từ nay về sau, không ai được phép bàn tán chuyện thị phi xung quanh nương nương, càng không được có bất kỳ suy nghĩ bất chính nào! Nếu cảm thấy cung Cam Tuyền này quá nhỏ bé, không đủ chỗ để các ngươi phô bày tài năng, thì mau nói với ta. Ta sẽ trình bẩm với Hoàng hậu, ban cho các ngươi một tiền đồ tốt, khỏi cần ở lại đây làm vướng mắt nương nương.

“Còn nữa, Lạc Hà vừa nãy lén lút nịnh bợ thế kia, chỉ e không phải lần đầu. Các ngươi phải cảnh giác, nếu nàng ta còn tái phạm, lập tức báo cho ta. Lúc đó, ta nhất định sẽ khuyên nương nương trọng thưởng cho các ngươi.

Đám nội thị và cung nữ vội vàng đồng thanh đáp lời, không dám hé răng thêm nửa chữ. Lúc này, Duẫn Đại mới vội vàng tiến lên, kiểm tra tình trạng của nương nương trên giường.