Mọi chuyện đã nói đến nước này, bất kỳ ai có mặt cũng nhận ra việc Đường Thục phi bị cấm túc lần này là điều không thể tránh khỏi. Liên quan đến sự an nguy của Thái hậu, chính Thục phi cũng tự nguyện chịu cấm túc để cầu phúc cho Thái hậu, Hoàng thượng không có lý do gì để từ chối. Đến đây, chuyện này coi như đã đóng đinh, chỉ còn chờ xem Hoàng thượng quyết định thế nào. Dương Tu Viện lo lắng nhìn Thục phi một cái, biết rằng dù nói thêm gì lúc này cũng chẳng ích gì, nhưng cuối cùng vẫn cất lời: “Thục phi có tấm lòng hiếu thảo như vậy, nếu Thái hậu khi tỉnh lại biết được, hẳn cũng sẽ cảm động. Hoàng hậu quay đầu nhìn về phía Hoàng thượng, hơi cúi đầu thỉnh ý: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương