Lạc Hà thấy Thiều Quý phi có dáng vẻ như vậy cũng không dám nói thêm. Nàng sợ rằng nếu nói nhiều sẽ phản tác dụng. Dù sao những chuyện rót gió bên tai vốn là việc cần thời gian lâu dài, không thể nóng vội trong một chốc lát.

Hơn nữa, chẳng bao lâu nữa, Duẫn Đại chắc cũng sẽ quay lại. Duẫn Đại luôn là đại cung nữ trung thành và thông minh nhất bên cạnh Quý phi, nếu nàng ta nghi ngờ thì chẳng hay ho gì.

Nghĩ vậy, Lạc Hà vội cúi người đáp lời, rồi lui vào hàng ngũ nghi trượng đi theo.

Đường đến Bảo Quang Điện dường như dài vô tận. Thiều Quý phi ôm lấy bộ y phục nhỏ, khóc đến kiệt sức, cuối cùng chỉ cúi đầu lặng im, không nói lời nào.

Duẫn Đại sau khi lấy được chiếc khóa vàng liền chạy nhanh trở về, sợ rằng sẽ làm lỡ giờ lành. Nàng biết mấy tháng nay nương nương quá đau buồn, thần trí mơ hồ, nếu không cẩn thận rất dễ xảy ra chuyện. Hiện tại, người mà nương nương tin tưởng nhất chính là nàng. Vì vậy, nàng phải luôn ở bên chăm sóc, không để xảy ra sơ suất.