Lan tài nhân— Thẩm Chương Hàn trầm ngâm trong giây lát, gõ nhẹ ngón tay lên tay vịn ghế. Ngài không vội quyết định có gặp hay không, chỉ mệt mỏi dựa vào ghế mềm, đưa tay day nhẹ ấn đường. Cơn đau nhức âm ỉ nơi xương mày khiến ngài chợt nhớ lại những ngày còn chưa lên ngôi, khi nàng còn được nuôi dưỡng ngoài phủ, nàng cũng thường như vậy mà xoa dịu sự mệt mỏi cho ngài. Chỉ là ba năm không gặp, Thẩm Chương Hàn cố gắng hồi tưởng dáng vẻ của Lan tài nhân ngày trước, nhưng nhận ra mình dường như đã không còn nhớ rõ dung mạo của nàng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương