Khi Khương Tuyết Y chỉnh trang xong và đến nơi Hoàng thượng đang ở, Lệ Mỹ nhân đang quỳ trên sàn điện, cúi đầu, Hoàng thượng ngồi uy nghi trên vị trí chủ tọa, không xa còn có hai cấm quân vừa áp giải nàng ta về.

Khương Tuyết Y hành lễ vấn an Hoàng thượng rồi ngồi xuống một bên. Nàng thấy Lệ Mỹ nhân với vẻ mặt hoảng loạn, như thể đã chịu đựng một cú sốc nặng nề. Trên người và khuôn mặt nàng ta dính đầy bụi đất, máu và bùn lầy, bộ cung trang sang trọng cũng rách nát tả tơi. Gương mặt từng rực rỡ như hoa giờ trông thật nhếch nhác.

Lệ Mỹ nhân ban đầu vẫn cúi đầu, lẩm bẩm không ngừng. Nhưng khi nghe thấy giọng Khương Tuyết Y, nàng ta đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt trợn to, hét lớn:

“Khương Tuyết Y! Tại sao ngươi không chết… tại sao ngươi vẫn sống tốt như vậy?

Khương Tuyết Y thản nhiên đáp: