“A—!

Bị một người bất ngờ va phải, Thi Ngự Nữ không kịp giữ thăng bằng, ngã nhào về phía bụi hồng nguyệt quý, làm nàng kinh hãi đến mức sắc mặt tái nhợt, thét lên thất thanh.

Giữa tiết xuân, bụi nguyệt quý trong ngự hoa viên mọc um tùm, cành lá xanh tươi, hoa nở rực rỡ, trên cành đầy những gai dài sắc nhọn. Thi Ngự Nữ bị đẩy ngã sấp mặt vào bụi nguyệt quý, sau tiếng thét, liền cảm nhận được từng cơn đau sắc nhọn trên khuôn mặt.

Tên tiểu thái giám đụng trúng người phản ứng rất nhanh, lập tức quỳ xuống đất dập đầu: “Nô tài không cố ý! Nô tài chỉ là nhất thời hoảng hốt, xin tiểu chủ thứ tội!

Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt. Cung nữ bên cạnh Thi Ngự Nữ vốn đang định hái một bông hoa cho nàng, không ngờ tiểu chủ lại bị đẩy ngã vào bụi gai. Nhiều gai nhọn như vậy, thật là nguy hiểm! Nàng hoảng hốt lao đến đỡ người, giọng run rẩy, sợ hãi: “Tiểu chủ! Tiểu chủ!