Ba ngày sau, các tú nữ tại Dịch Đình được phân lại nơi ở và bắt đầu học quy củ dưới sự hướng dẫn của các ma ma. Khi ánh sáng ban mai vừa ló dạng, ở một góc khuất của hoàng cung, một chiếc xe ngựa chầm chậm tiến đến cổng nhỏ. Hoàng hậu nương nương sớm đã truyền khẩu dụ, các thị vệ trực cổng nhanh chóng mở cửa cung. Từ trên xe ngựa bước xuống là Đào Thư Nghiên. Trời xanh thương xót, hoàng hậu lại cho nàng một cơ hội. Lần này, nàng nhất định sẽ nắm chắc lấy. Ngày 20 tháng Giêng, Trường An vẫn còn lạnh giá bởi cái rét cuối xuân. Trời rõ ràng trong xanh, nhưng lại nổi cơn cuồng phong vô cớ. Trên đường trong cung, bụi đất bay mịt mù, các cung nữ bị gió thổi tung vạt áo, ai nấy đều vội vã bước đi. Địa long tại cung Vị Ương đã bị Khương Tuyết Y cho dừng lại, trong hậu điện của Thần Nhi chỉ đặt một lò than lớn. Ngoài kia, gió lạnh thổi ào ào khiến lòng người khó chịu, nhưng bước vào bên trong ấm áp, lại có vẻ tĩnh lặng hơn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương