Rời khỏi cung Phượng Nghi, màn đêm nhạt nhòa đã buông xuống, phủ lên những bức tường đỏ, mái ngói vàng đang rơi tuyết một lớp ánh sáng mỏng như bạc, như lam.
Ninh Quý Nhân ôm lò sưởi tay bằng bạc, bước đi trên con đường chính giữa cung đạo. Tuyết trên đường đã được quét dọn sạch sẽ, hai bên đường rộng rãi phẳng phiu chất đầy tuyết. Các cung nữ, thái giám thấy nàng đi qua đều đứng sát vào tường, tay cầm chổi, cúi đầu hành lễ.
Vào cung được hai tháng rưỡi, cung đạo ở Nam Tứ Cung này là nơi nàng đi qua nhiều nhất.
Nhưng dù đi bao nhiêu lần, mỗi lần đặt chân lên, nàng vẫn cảm thấy xa lạ, khó mà hòa nhập.
Hoàng cung hoa lệ, giàu sang khiến người ta mê đắm. Nơi đây đúng như cha nàng từng nói, là nơi tôn quý nhất thiên hạ. Và nàng, phải phụng sự người tôn quý nhất ấy, cùng người đường tỷ ruột thịt của mình — đương kim hoàng hậu, giữ vị trí cao, sinh hạ hoàng tự, duy trì vinh quang của nhà họ Triệu.