Sau khi Triệu Quý Nhân được sắc phong, lễ hội Trùng Dương năm nay cũng không có gì đặc biệt nữa, các nghi thức vẫn giống như mọi năm. Khương Tuyết Y chỉ việc ngồi thưởng thức tiệc, nghe nhạc, thỉnh thoảng hòa vào cuộc trò chuyện vài câu, nâng chén cùng uống. Đợi đến khi hết giờ, đại yến kết thúc, nàng cùng các phi tần khác lần lượt trở về cung. Trong số các yến tiệc trong cung, chỉ có yến Trùng Dương được tổ chức vào buổi trưa. Khi tiệc kết thúc và nàng về đến cung, thời gian vẫn còn sớm, chưa đến giờ Mùi ba khắc, còn khá lâu mới tới đêm. Vừa trở về cung, việc đầu tiên Khương Tuyết Y làm là cởi bỏ lễ phục và mũ phượng, thay bằng thường phục nhẹ nhàng, thanh nhã. Đoạn Ân Ngưng đứng phía sau giúp nàng tháo búi tóc. Chiếc mũ phượng nặng nề được bỏ xuống, lúc này Khương Tuyết Y mới khẽ nói với Ni Xuân: “Lúc nãy trong yến tiệc không tiện nói chuyện nhiều với phụ thân, ngươi hãy đi tìm người liên lạc gửi tin về nhà, hỏi thử phụ thân xem gần đây nhà họ Đào có xảy ra chuyện gì không. Tin tức trong cung và ngoài cung không thông suốt, ta không nắm được việc trên triều, trong lòng không khỏi bất an.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương