Tiền Tài nhân cố ý khiêu khích, Thuần Tài nhân vốn không giỏi tranh luận, lập tức tức giận đến rơi nước mắt: “Ngươi nói bậy bạ gì thế! Ta khi nào nói sẽ tìm Lý Quý tần?” “Ngươi chẳng qua vẫn ghi hận chuyện đóa hoa quỳnh hôm ấy, hôm nay mới đối xử với ta như vậy. Trong mắt ngươi còn biết đến tôn ti không?” Bước chân Tiền Tài nhân khựng lại, quay đầu nhìn nàng ta một cái, cười nhạt: “Chẳng lẽ không phải sao? Thuần Tài nhân đúng là giỏi dựa thế hiếp người, chuyện như vậy ta không làm được.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương