Hoàng hậu là mẫu nghi thiên hạ, việc Hoàng thượng nghỉ lại Phượng Nghi cung khi nào đều là chuyện bình thường, chẳng ai dám bàn tán. Nhưng Khương Tuyết Y hiểu rõ, nếu người khác chỉ ghen tỵ hoặc ngưỡng mộ khi nàng sinh con, thì Hoàng hậu lại là người lo lắng nhất. Các hoàng tử trong cung lần lượt ra đời, nếu đều như con của Thuận Nghi, không được sủng ái cũng không có gia thế hiển hách, thì không đáng để bận tâm. Nhưng nếu là con của Khương Tuyết Y, ngay từ khi chào đời đã được Hoàng thượng đối đãi khác biệt, lại có mẫu tộc vinh hiển và một sủng phi làm mẹ, làm sao Hoàng hậu có thể không để ý? Theo tổ chế, việc lập Thái tử thường ưu tiên lập đích lập trưởng, nhưng lịch sử từng có tiền lệ con của sủng phi được kế vị đại thống. Xuất thân là một chuyện, năng lực là một chuyện, nhưng Hoàng thượng coi trọng thế nào lại là chuyện khác. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương