Thời gian từng chút trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến giờ dùng bữa trưa.

Các cung nữ hầu cận trước mặt hoàng thượng đều không dám vào quấy rầy, chỉ có thể cầu cứu đại giám. Lâm Uy biết rõ lúc này hoàng thượng đang ở một mình trong điện, có lẽ do tâm trạng không tốt, chỉ đành thở dài một hơi.

Nhưng liên quan đến long thể của hoàng thượng, dù thế nào cũng phải sớm chuẩn bị. Nghĩ đến đây, Lâm Uy lấy hết dũng khí, đẩy cửa bước vào, cúi đầu bẩm: “Hoàng thượng, đã gần đến giờ dùng bữa trưa, có cần người bên dưới chuẩn bị không ạ?

Âm thanh phá tan sự yên tĩnh, cuối cùng cũng kéo Thẩm Chương Hàn trở về từ dòng suy nghĩ miên man. Hắn trầm ngâm một lát rồi nhàn nhạt nói: “Bảo người đến báo cho điện Đông của Linh Tê cung, trẫm lát nữa sẽ đến chỗ Đường Quý tần dùng bữa trưa.

“Dạ, nô tài lập tức đi sắp xếp.