Một cô bé mười tuổi rất dễ bị những thứ xung quanh thu hút. Ôn Oanh ngẩng khuôn mặt đẫm nước mắt lên, đưa mắt nhìn quanh, cố tìm con mèo hoang mà cô bé đối diện vừa nhắc đến.

Nhưng ngoài cô bé ấy, xung quanh chỉ toàn là những bụi hoa được chăm sóc gọn gàng xinh đẹp, chẳng có bóng dáng con mèo nào cả.

Cô hít hít mũi, ánh mắt ngây thơ nhìn cô bé xa lạ trước mặt:

“Con mèo đâu?

“Là cậu đấy, mèo hoang nhỏ.