Trên mặt Cố Thanh Dư không có vết sưng, chỉ là vết trầy xước nhẹ, vì còn dính máu nên nhìn qua trông có vẻ thảm thương, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến vẻ ngoài.

Kết hợp với biểu cảm yếu ớt, uể oải trên gương mặt kia, thực sự khiến người ta cảm thấy có phần đáng thương.

Ôn Oanh vốn định nổi giận vì anh giả vờ bất tỉnh, lời trách mắng vừa tới miệng lập tức nghẹn lại.

“Ừm, anh làm vậy là đúng rồi. Tên kia quá thô bạo, lần sau tốt nhất tránh xa anh ta một chút, kẻo lại phát điên thì khổ.

Cố Thanh Dư ngoan ngoãn gật đầu: “Được.